Pages

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

Nước Mỹ yêu hòa bình - America loves peace

Mỹ quốc là 1 quốc gia yêu hòa bình và là người bảo vệ cho công lý trên thế giới. Trong lịch sử lập quốc của mình. Nước Mỹ đã có lời trong tuyên ngôn độc lập "Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc". Tổng thống Obama cũng đã từng phát biểu " Mỹ không bao giờ và không có quyền đi xâm lược nước khác. Trong lịch sử nước Mỹ duy nhất chỉ có 1 cuộc nội chiến nam - bắc giữa chánh phủ liên bang miền nam với chánh phủ miền bắc với thắng lợi của miền bắc để có 1 nước Mỹ thống nhất và lớn mạnh như ngày hôm nay và chả có người dân Mỹ nào kêu đó là 1 cuộc xâm lược như dân xứ nào đó kêu miền bắc xâm lược miền nam cả cho dù đó là 1 nước thống nhất cùng dân tộc dòng máu và văn hóa.

Nhưng có 1 điều rằng ngay tại Mỹ còn chưa có tự do khi ở đó vẫn còn những người nghèo đói,vô gia cư,phân biệt chủng tộc,thảm sát thì nước Mỹ đáng lãng phí tiền bạc... À không .. là hào phóng đem tặng các nước khác những quả bom dân chủ - Freedom boom trong khi nước họ thì không cần,phải nói chánh phủ Mỹ ta thật hào phóng và tốt bụng và quan tâm đến từng gốc cây ngọn cỏ của nhân loại. Nói như ngôn ngữ của xứ tự trị Bắc Cali thì đó là "Việc nhà thì nhác mà việc chú bác thì siêng" hơn nữa khi không thể giúp đỡ được thì chúng ta cũng sãn sàng "bao bọc" cho những chú chó mất nhà mất cửa chạy lang thang và sủa lung tung làm ồn ào mất sự bình yêu của dân Mỹ ta.Qủa thật chánh phủ cũng rất quan tâm đến động vật quyền chứ không chỉ là nhân quyền. Và cũng khiến chúng ta phải tốn tiền thuế để nuôi lũ chó đó. Bản thân tôi thấy chánh phủ thật điên rồ trong việc đó.
Hãy xem trong khi tại Mỹ người da đen vẫn phải đang chịu cảnh phân biệt,cảnh sát thì rất chuộng trò CS nhưng chúng ta lại không được phép nuôi gà thả rông nên chúng ta được vinh dự được nhập vai những chú gà dễ thương và là mục tiêu cho những chàng cảnh sát thiện xạ đó.
Nhưng dường như chánh phủ thèm gì quan tâm đến chuyện nhỏ nhặt đó,chánh phủ còn phải lo việc quốc tế,toàn cầu- thậm chí là cả vũ trụ bảo vệ trái đất khỏi các thế lực thù địch chống phá ngoài hành tinh và lũ quái vật  nữa cơ mà.Những siêu anh hùng của chúng ta - của toàn cầu đâu rảnh để đi lo mấy việc cỏn con của đám người có làn da màu đen và đám phụ nữ rách việc


Giờ thì ai dám nói Mỹ ác nào? Chánh phủ quan tâm đến nhân quyền , cây cối quyền, động vật quyền và bảo vệ thế giới khỏi các thế lực thù địch gian ác nhé. Ai không hạnh phúc - tự do chúng ta cấp bom dân chủ,dân nghèo không có trâu,không có máy cày ta thả bom xuống tạo ruộng.Đất đai bạc màu,cỏ mọc um tùm  ta rải chất hóa học cho nó tốt lên,giết sạch cỏ cho nông dân,bệnh viện người dân đang đau khổ ta thả cho quả bom của chúa nhằm giải thoát cho các ngươi,học sinh chán nản không thích học,áp lực,đè nén ta từ nhà trường thầy cô ta thả bom phá trường cho như ý nguyện,thằng nào lười cứ sang đây ăn bám ta cấp cho ổ bánh mì khỏi lo đói.Thằng nào chưa được văn minh ta đem văn minh đến khai sáng truyền bá tư tưởng dân chủ. Trung đông nắng nóng lâu ngày không mưa khô hạn,dân thì lười thể dục thể thao ta thổi máy bay tên lửa tạo thành mưa bom,mưa đạn cho dân ngươi mát mẻ,thi nhau chạy cho khỏe khoắn con người. Cuộc sống của các người nhàm chán ta kích động tí cho nó vui nhộn,đổi mới. Trái đất bị xâm lược thì chúng ta bảo vệ. Than ôi ! Xứ ta văn minh đã lâu , giàu mạnh sung sướng. Hỡi những người ở chốn rừng rú nếu còn ngu muội chưa thấu hiểu hãy theo về ngay theo văn minh. Đừng tự kỷ trốn trong góc tường mà khiến ta buồn phiền.Phải nhọc lòng mất công đem dân chủ đến khai sáng cho các ngươi. 


   


Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

[ Mục khỏe ] : Môn thể thao tiềm năng mới.

TEETER CLAM  (  ĐU CÀNG - CANG ĐÙ ) 

Chào bà con,hôm nay nhà dân chủ vì tự do của nước Mỹ - tôi - Dớt Trym Khánh xin được truyền bá 1 môn thể thao có lợi cho sức khỏe tới bà con

*lịch sử : Một môn thể thao Cang đù được những người thuộc đế quốc Việt Nam Cộng Hòa sáng tạo ra vào giữa thập niên 70 tại miền nam Việt Nam.Cụ thể hơn là vào tháng 3 đến tháng 5 năm 1975 giữa lúc đó lịch sử Việt Nam có cơn biến động lớn.

* Nội dung :
 Với nội dung là từ sân đậu trực thăng vận động viên phải nhanh chóng nhảy tới bám lấy càng máy bay trực thăng và khi trực thăng bay lên người vận động viên phải dùng 2 tay thập chí có thể dùng cả chân và mồm để bắm chắc vào càng máy bay để đến đích đến mà người vận động viên mong muốn,có thể đó là 1 chiếc tàu biển ở ngoài khơi xa hoặc đơn giản là đại công đường Diêm La dưới Âm phủ.Mỗi máy bay sẽ có 1 người lái là 1 giám khảo quan sát,tránh tình trạng gian lận.

-Đây là 1 môn thể thao mang tính mạo hiểm,cảm giác mạnh nhưng cũng rất là thơ mộng.
Cảm giác mạnh : Nếu không đủ càng máy bay để bám các vận động viên sẽ phải cạnh tranh khốc liệt có thể dẫn đến đổ máu để bám được lên càng máy bay,nếu ai không may mắn coi như thua cuộc luôn và khó có tư cách để tham gia mùa giải sau. Còn khi đã bám càng thành công thì các vận động viên sẽ được máy bay đưa lên cao nên đã có cảm giác trải nghiệm và muốn chinh phục độ cao và bay với 1 hành trình dài nên vận động viên nào yếu tay sẽ bị rớt xuống tùy địa điểm, có thể bị rớt xuống chuồng lợn,chuồng bò,đống phân hay rơi xuống biển làm mồi cho gao xanh nên đây là 1 môn thể thao đầy tính mạo hiểm.

+ , Thơ mộng : Tất nhiên khi được máy bay đưa lên cao vận động viên có thể ngắm trời xanh,nước biếc,đất trời bao la,đàn chim bay thẳng cánh. Được những cơn gió mát thổi vào làn da khiến tâm hồn thanh mát.Đôi khi các vận động viên do sung sướng,phấn khích quá nên la hét inh ỏi. À ! Chết quên mất nếu la hét nhiều làm điếc vị tai giám khảo đáng kính trên máy thì ông ta sẽ sẵn sàng đạp bay vận động viên khỏi càng máy bay nên cũng rất nguy hiểm.

*Yêu cầu để làm 1 vận động viên Cang đù : Môn thể thao này cần những người tay- chân dẻo dai - có sức khỏe.Rất may mắn là môn không có chuẩn và giới hạn về chiều cao. Còn ai nặng quá làm máy bay không bay được là bị loại.
Do làm môn thể thao mạo hiểm nên không cho những người yếu tim được tham gia.

Cơ cấu giải thưởng : 1 chiếc quần sịp vàng 3 sọc đỏ do nhà tài trợ : Hiệu may chuyên quần áo phụ nữ Việt Tân tài trợ. 

Nhưng giờ đây... môn thể thao đó đang ngày càng bị mai một dần đi vì đám trẻ thời nay ở Cali chỉ biết một là chí thiết làm ăn, còn 2 là chuyên đi la ó,phá làng phá xóm mà thôi chả chịu phát triển truyền thống cha ông gì cả.Tôi đã từng gặp đại tá quân lực VNCH Cang văn đù hiện đang ngự cụ tại Cộng Hòa tự trị Bắc Cali chia xẻ : Qúy ngài à ! Tui là tui rất đau buồn vì môn thể thao đang không có điều kiện tổ chức khiến sáp nhỏ quên béng hết hè,quý ngài. Tui nhớ trước đây năm 1975 Mỹ và chánh phủ quốc gia cứ 2 ngày tổ chức cang đù 1 lần ra tận ngoài bể Đông với Thái Lan vui quá quý ngài ạ,lúc đó tôi đã giành tới 5 chiếc sịp vàng lận đó à nghen. Giờ đây mà chỉ biết xót xa thay đau đớn thay... ngậm ngùi nhớ lại thôi hè.Tôi nghĩ thật đáng lo nhưng không sao có vẻ con cháu của họ cũng đang muốn phục dựng - phát triển lại môn thể thao đó bằng cách kêu gào phục quốc để rồi lại bị đánh đuổi nhằm tổ chức lại đây mà. Mới đây ngày 12 tháng 10 tôi mới gặp bà thượng Nghĩ Sĩ Janet Nguyễn tại văn phòng tiểu bang California được hỏi quan điềm của bà về môn Teeter Clam của người Việt mình bà cho biết đang xin chữ ký để làm hồ sơ gửi quốc hội Mỹ gây áp lực lên quốc tế cho môn cang đù vào Olympic và đang gây quỹ phát triển. Thật là 1 tin đáng mừng.

Mọi ý kiến và đóng góp tiền bạc xin gửi tới Dớt trym Khánh.

   



 

Blogger news

Blogroll

About